Trong một thị trấn nhỏ, nơi những đám mây xám bao phủ bầu trời, có hai người yêu nhau. Họ gặp nhau trong những ngày mùa thu, khi lá cây rơi rụng và gió thổi qua những con đường vắng vẻ.
Người con gái tên Linh, với đôi mắt màu nâu ấm áp và mái tóc dài đen mượt. Cô là người thơ mộng, luôn đọc sách và viết những bài thơ về tình yêu. Còn chàng trai tên Hải, với nụ cười rạng ngời và tâm hồn tự do. Anh là người thợ mộc, tạo ra những tác phẩm đẹp từ gỗ.
Họ gặp nhau tại quán cà phê góc phố, nơi những đèn vàng lung linh chiếu sáng. Linh đọc một bài thơ của mình, và Hải ngồi bên cạnh, lắng nghe. Họ trò chuyện về cuộc sống, về những ước mơ và hy vọng.
Những ngày sau đó, họ đi cùng nhau dọc bên bờ biển. Hải chạy trước, còn Linh đứng lại, nhìn sóng biển lăn tăn. Anh vẽ hình trái tim trên cát, và Linh viết tên của họ bên trong. Họ nói về tương lai, về những kế hoạch và dự định.
Nhưng cuộc sống không luôn êm đềm. Họ gặp khó khăn, xảy ra những xung đột và hiểu lầm. Linh và Hải cãi nhau, đôi khi không nói chuyện trong nhiều ngày. Nhưng sau mỗi cuộc tranh cãi, họ lại quay về bên nhau, như hai đám mây sau cơn mưa.
Một ngày, Hải viết một bức thư cho Linh. Anh viết về tình yêu của mình, về những kỷ niệm và những lần họ cùng nhau. Anh viết về những lúc họ cười đùa, về những lần ôm nhau trong đêm. Anh viết về tình yêu thật sự, không hoàn hảo, nhưng đầy ý nghĩa.
Linh đọc bức thư và khóc. Cô viết một bài thơ trả lời, về những lần họ đối diện với khó khăn, nhưng vẫn luôn bên nhau. Về những lần họ cùng nhau xây dựng những ký ức đẹp, như những viên gạch xây thành một ngôi nhà.
Và từ đó, Linh và Hải luôn giữ lấy tình yêu của mình. Dù có bão táp hay nắng nóng, họ vẫn bên nhau, như hai đám mây trên bầu trời. 💔